Thiên nhiên thuở xưa đã bắt Huế nằm im. Đầu thì gối Trường Sơn, chân co trên dãi đất hẹp giáp biển Đông như những giòng sông bị cản chiều dài, cách trở chiều rộng, cho nên phải chảy vào chiều sâu mà về lại trong lòng. Bởi vậy cái đẹp của Huế là cái đẹp mang vẽ trầm lặng và cô tịch. Cái nên thơ của Huế là vẽ nên thơ trong mắt nai rừng lúc hoàng hôn vời vợi hồn nhiên, nhưng cũng trang đài và huyền hoặc.
- Bureau CTM Media - Âu Châu in Uncategorized
Huế- Ngậm ngùi thương nhớ
Bài Liên Hệ
- Cung đình hỗn loạn, báo chí đang ở đâu?
Manh Kim Chính trị trong nước đang trong bối cảnh chưa từng có trong lịch…
-
Trương Thị Mai – nạn nhân hay phạm nhân trong cuộc đấu đá cung đình?
Nguyễn Công Bằng Chính trường Việt Nam lại tiếp tục rúng động với những thay…
-
Hội nghị Trung ương 9, cuộc sống mái giữa các phe nhóm?
Gió Bấc's blog Bí mật vĩ đại của Đảng mà ai cũng biết là Hội…
Leave a Comment