Tác giả: Năm Mới
Nguyễn Phú Trọng – có phải là con của Hồ Chí Minh hay không thì chỉ cần thử ADN là biết rõ. Tuy nhiên đó là việc không thể thực hiện được nếu không phải là ông ta tự muốn kiểm chứng.
Nói tới đây, nhiều người lại liên tưởng tới câu chuyện của Nông Đức Mạnh khi nhận chức TBT năm 2001. Lê Khả Phiêu thời điểm đó, cũng với chiến dịch chống tham nhũng được cho là khá mạnh tay, mong muốn được giữ chức vụ này thêm 1 nhiệm kỳ nữa, nhưng bị người tiền nhiệm Đỗ Mười và nhiều người chống, bắt phải về để nhường ghế cho Nông Đức Mạnh – cũng là một TBT không bố nữa.
Chuyện đồn rằng, biết mình tài hèn, nhu nhược lại hám sắc nên lúc đầu Nông Đức Mạnh chả muốn nhận cho đỡ nhức đầu, hơn nữa 10 năm làm chủ tịch QH đã quá đủ cả tiền bạc và địa vị rồi. Chỉ đến khi Đỗ Mười gắt lên: “bố anh trước lúc lâm chung muốn thế đấy”, thì chủ tịch QH họ Nông lúc bấy giờ mới đành nhận”. Sau này khi có người hỏi ông có phải là con Hồ Chí Minh không. Ông Mạnh cười trả lời nước đôi là cả dân tộc Việt Nam ai chả là con cháu Bác.
Thực ra câu chuyện lãnh tụ đi đâu, mến cô này, cô kia và có con thì cũng chẳng có gì lạ bởi họ có quyền nên nhiều người mến mộ. Thế thôi. Nhưng ở một đất nước chuyên củng cố quyền lực bằng cách tuyên truyền mị dân, thì lãnh tụ phải là tuyệt đối siêu nhân, không thể như người thường được. Cho dù bác có ăn ngon mấy cũng không được kể (khi tiếp khách quốc tế chẳng hạn), mà chỉ được kể những ngày Bác ăn uống kiêm khen (hôm bác ốm không muốn ăn chẳng hạn) để thấy Bác vĩ đại quá. Nhưng thực ra Bác cũng là một con người, cũng có nhu cầu ăn uống, sinh hoạt, yêu đương chứ.
Nói như thế để thấy ông Hồ đã tính trước rất kỹ, là nếu biết ông có vợ con thì trước sau gì vợ con ông ta cũng bị giết chết dưới tay các đối thủ chính trị hay kẻ thù thôi nên thà cứ để họ ở ngoài thiên hạ còn hơn. Hơn nữa, lúc Việt Minh giành giật chính quyền khoảng những năm 1940 thì ông ta cũng 50 tuổi rồi, được phong là Cụ Hồ, chẳng nhẽ cụ ấy lại đi lấy gái trẻ, thế còn gì là lãnh tụ của giai cấp công nông nữa. Khó cho ông ấy. Không chỉ thế, trong chiến tranh, thanh niên trai tráng lên đường tòng quân theo tiếng gọi của Đảng của Bác, giả sử ông ấy có 2 con trai được thừa nhận mà không ra trận thì sao bảo người khác cho con đi lính được, mà đi thì cầm chắc là chết.
Nông Đức Mạnh và Nguyễn Phú Trọng là 2 người con của ông Hồ trong hoàn cảnh như vậy. Vì thế, trong gian khách nhà Nông Đức Mạnh, tượng ông Hồ dát vàng ròng to đùng được đặt trang nghiêm. Làm như vậy, chính là để Mạnh vừa thờ người lập chế độ vừa là thờ cha. Còn Nguyễn Phú Trọng nghe đồn là cũng được Formosa tặng tượng vàng HCM với ý nghĩa như vậy. Nhưng thâm hơn một chút, Bắc Kinh muốn cho Trọng biết là bí mật gia tộc của ông ta cũng đã được họ biết và nắm tóc rồi đấy. Ăn ở thế nào cho phải đạo.
Đấy chính là lý do tại sao Trọng lại sợ Trung Quốc và Tập Cận Bình đến vậy. Bắc Kinh và Tập làm gì thì Trọng photocopy i sì phóc. Chiến dịch loại bỏ những người không được Tập ưa cũng xuất phát từ nguyên nhân này, trong đó Đinh La Thăng, Vũ Huy Hoàng, Nguyễn Xuân Anh…
Leave a Comment